Tôi với Anh
Năm Nguyễn Xuân Phúc
Nhân
ngày Quân Lực năm nay, tôi xin trân trọng viết đôi gịng để tưởng nhớ Anh Năm
Nguyễn Xuân Phúc, cựu Tiểu Đoàn Trường Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên Thủy Quân Lục Chiến
. Một cấp Chỉ Huy đáng kính mà tôi đă hănh diện được phục vụ dưới quyền của Ông
kể từ khi măn Khóa 23 Vơ Bị và được ưu tiên tuyển chọn về B́nh Chủng Sư Đoàn
Thủy Quân Lục Chiến.
Tôi cầm tính con Heo nhưng lại mang số kiếp con Trâu! Bởi vậy sau khi măn Khóa
Sĩ Quan Bổ Túc tại Trung Tâm Huấn Luyện TQLC vào đầu năm 1971 về tŕnh diện Bộ
Tư Lệnh Sư Đoàn ở 15 Lê Thánh Tôn Sài G̣n. Thiếu Tá Trần Ngọc Toàn cho 12 Thiếu
Úy sữa bốc thăm th́ riêng ḿnh tôi được về với Trâu Điên. Cứ tưởng bở đâu nhè
khi lên tŕnh diện Đại Tá Tư Lệnh Phó kiêm Tham Mưu Trường th́ lại “ được “ bốc
thăm lần nữa? Đâu ngờ tôi vẫn cứ được “ kiếp Trâu “ trước sự thèm thuồng, ngẩn
ngơ, tiếc rẻ của những tên bạn cùng Khóa. Trưa ngày hôm đó tôi trở về nhà ăn vội
bữa cơm với Gia Đ́nh rồi vác balô ra Phước Thành t́m mua Phù Hiệu Trâu Điên may
sẵn vào cánh tay áo trước khi đáp xe đ̣ lên Thủ Đức.
Xe lam Thủ Đức Tam Hà đang chạy ngon trớn bỗng có một bàn tay con gái đập nhẹ
vào vai tôi với giọng nói gấp rút “ Thiếu Úy ơi! Hậu cứ Tiểu Đoàn 2 Trại Lê Hằng
Ḿnh đến rồi nè, bên phải đường nghe Thiếu Úy! “ tôi mỉm cười cảm ơn rồi nhanh
chóng rời khỏi xe tiến vào cổng tŕnh giấy tờ cho an ninh vọng gác. Trung Úy Tài
Sĩ Quan Ban 1 Tiểu Đoàn hướng dẫn tôi vào Tŕnh diện Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng
Nguyễn Xuân Phúc. Sau ít phút căn dặn, Tiểu Đoàn Trưởng dẫn tôi qua tŕnh diện
Đại Úy Trần Văn Hợp Tiểu Đoàn Phó rồi ngồi chờ lệnh. Mười lăm phút sau tôi được
bổ nhiệm về làm Trung Đội Trưởng Trung Đội 16 của Đại Đội 1 thay thế cho Thiếu
Úy Nguyễn Văn Nhân Khóa 9/68 Thủ Đức được đề cử lên làm Đại Đội Phó cho Đại Úy
Đại Đội Trưởng Tây Đô Làm Tài Thạnh. Được biết Thiếu Úy Nguyễn Văn Nhân là một
Người Hùng trên chiến trường Kampuchia khi Trung Đội 16 do Ông chỉ huy đă làm
khiếp đảm quân thù khi giải vây và pḥng thủ Preyveng. Ông đă được Báo Chí Quốc
Tế hết lời ca ngợi và Tổng Thống Nixon tuyên dương. Cố Trung Úy Nguyễn Văn Nhân
đă hy sinh tại mặt trận Quận Triệu Phong Quảng Trị vào giữa Tháng 7 năm 1972 khi
Ông đang là Đại Đội Phó Đại Đội 2 tiến chiếm Quận Đường này!
Có
một vài thắc mắc là tại sao cả Tiểu Đoàn Trưởng lẫn Tiểu Đoàn Phó đều là Dân Vơ
Bị của tôi , nhưng sao không đưa tôi về Đại Đội với Vơ Bị làm Đại Đội Trường mà
lại đưa tôi về Đại Đội của Ông Thủ Đức thế này? Sau này khi làm Đại Đội Trưởng
kế vị Đại Úy Lâm Tài Thạnh tôi mới hiểu được vấn đề là Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc
muốn tôi phải bị “ đ́ “ mà càng bị đ́ càng nhiều càng tốt! Có phải dẫn Trung Đội
mở đường quanh năm suốt tháng, có phải đi lục soát t́m điểm nước lúc nửa đêm
dưới khe thông thuỷ hoàn toàn không có lấy giọt nước, có bị hỏi số nhà liên tục
bất kể ngày đêm...th́ mới có nhiều kinh nghiệm chiến trường, có đủ bản lănh và
tư cách để nắm Đại Đội Trưởng Trâu Điên ngon lành mà không mặc cảm. Sau này nghe
lời khích lệ của Tây Đó tôi cảm ơn Đại Bàng nhiều lắm v́ tôi đă thực sự trưởng
thành và vững vàng khi nắm Đại Đội Trưởng. Lư do là thời gian từ Thiếu Úy lên
Trung Úy của tôi quá nhanh chỉ 12 tháng không hơn không kém.
Tôi c̣n nhớ trong Chiến Dịch hành quân Lam Sơn 719 Hạ Lào tại Mặt Trận phía Bắc
Đồi 550, Sau khi tiến chiếm vị trí pḥng thủ đầy tre gai rừng chằng chịt của
địch tôi bị thương khá nặng mà nếu không có Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc la hét trên
máy là chính ḿnh bị thương để trực thăng Mỹ xăm ḿnh bay đến tản thương trong
hỏa lực pḥng không đầy đặc của việt cộng th́ có lẽ tôi đă bỏ xác tại Hạ Lào mất
rồi! Tưởng cũng cần nói thêm là trong suốt cuộc hành quân tại Hạ Lào, Tiểu Đoàn
đă đụng nặng nhiều trận sáp lá cà với địch và số thương vong đă lên đến 30. Anh
Năm đă nói “ truyền thống của Tiểu Đoàn là không bỏ xác Đồng Đội cho nên Tiểu
Đoàn di chuyển đến đầu là các poncho Tử Sĩ phải mang theo đó để sẵn tại băi đáp.
Những trực thăng có xuống chỉ để đi tản Thương Binh chứ không chịu mang theo
poncho Tử Sĩ . Biết làm sao đây????
Tháng 4 năm 1971, Anh
Năm Nguyễn Xuân Phúc đến thăm tôi tại Bệnh Viện Sư Đoàn Lê Hữu Sanh tại Rừng Cấm
Thủ Đức sau khi “ Người chết trở về “ ! Anh đă ngỏ ư muốn đưa tôi về tạm nghỉ
chân tại Trung Tâm Huấn Luyện của Sư Đoàn? Nhưng tôi cảm ơn và dứt khoát từ chối
bởi v́ tôi đă lỡ mang kiếp con Trâu cho nên chỉ xin Anh Năm cho tôi được dưỡng
thương một thời gian rồi sẽ tiếp tục lội với Tiểu Đoàn.
Tôi c̣n nhớ vào đầu Tháng 7 năm 1971 khi từ Bệnh Viện Lê Hữu Sanh ra hành quân
Quảng Trị. Trưa hôm đó tại Phi Trường Biên Ḥa v́ chờ đợi máy bay quá lâu cho
nên tôi phải đi ăn trưa trong câu lạc bộ. Đâu ngờ trong khi vắng mặt có Ông
Pḥng 1 đi điểm danh thiếu tôi là Trưởng Toán ( mặc dù đă được các Chiến Hữu cho
biết lư đó vắng mặt của tôi ) nhưng sau đó Ông ta vẫn làm tờ tŕnh gởi đến Anh
Năm đề nghị cho tôi chục ngày trọng cấm với lư do “ vắng mặt bất hợp pháp không
ra hành quân “. Tại Bộ Chỉ Huy hành quân của Tiểu Đoàn ở cứ điểm Holcom, Anh Năm
ngạc nhiên hỏi tôi là tại sao người ta báo cáo cậu vắng mặt bất hợp pháp mà cậu
lại có đây? Và sau đó Pḥng 1 Sư Đoàn phải gởi giấy “ phúc đáp “ đến Anh Năm và
xin không phạt tôi nữa!
Tết 1972, Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên được làm trừ bị cho Lữ Đoàn và đón xuân tại Bộ
Chỉ Huy Lữ Đoàn 369 ở căn cứ Mai Lộc. Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc lệnh cho tôi là
Đại Đội Trưởng Chỉ Huy tập hợp các Vị Sĩ Quan Tham Mưu lại để viết hàng trăm
thiếp chúc xuân của Tiểu Đoàn với Phù hiệu Trâu Điên có kèm tờ giấy bạc 50 đồng
mới tinh với chữ kư của Anh Năm trên đó. Đúng sáng ngày mùng 1 Tết nguyên đán,
Tiểu Đoàn Trưởng Thái Dương Nguyễn Xuân Phúc đích thân đi thăm pḥng tuyến từng
Đại Đội và thân ái gởi đến từng Chiến Sĩ của ḿnh bao thơ có thiếp chúc Xuân và
tiền ĺ x́ Năm Mới.
Khi Tiểu Đoàn về nghỉ dưỡng quân tại hậu cứ Sóng Thần, tiệc liên hoan được tổ
chức thật tưng bừng với sự giúp vui văn nghệ của Biệt Đoàn Văn Nghệ Trung Ương
hoặc Hoa T́nh Thương. Chương tŕnh chỉ đến màn sexy shown là chấm dứt! Hoàn toàn
không có nhảy đầm khiêu vũ ǵ hết với lư do là Anh Năm không muốn " Quan dzui mà
Lính buồn " khi phải cầm súng canh gác cho Sĩ Quan nhảy nhót! Thôi các cậu chịu
khó kéo về Sài G̣n mà nhảy cho cuồng chân bằng thích đi chứ ở đây không tiện!
Đối với CỐVẤN Mỹ của Tiểu Đoàn th́ Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc rất giữ khoảng cách
để cho “ cái thằng mọi gọi Anh Năm bằng Sir và buộc CốVấn Mỹ phải chịu khó nghe
tiếng Việt. CóVấn Mỹ luôn được Anh Năm mời nhậu nhẹt nhưng đừng để cho Lính Trâu
Điên đói đấy nhé. Nếu Lính tao đói là mày phải đói theo luôn và tao sẽ không cho
mày ăn cơm với tao nữa đâu nghe rơ chưa! Cho nên bất cứ thời tiết nào, CốVấn
cũng phải gọi máy bay tiếp tế hay tải thương cho con cái là tiên quyết chứ Anh
Năm không bao giờ nhờ vả CốVấn mua giúp cái ǵ ở PX đâu. Đó là lư do tại sao sau
khi xuống núi, CốVấn Mỹ phải xin phép Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc lái xe jeep về
Phú Bài, Huế mua du thứ đồ nhậu mang ra hành quân để đáp lễ những cảm t́nh mà
Anh Năm đă dành cho Họ.
Đầu Tháng 5 năm 1972 khi Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên thành lập tuyến Mỹ Chánh chặn
địch ngay tại cầu Mỹ Chánh trên Quốc Lộ 1 th́ bỗng dưng có một phi tuần phản lực
Mỹ từ phía Nam bay tới bất thần liệng 4 trái bom hạng nặng xuống cầu Mỹ Chánh
khiến 1 Trung Đội tác chiến đang pḥng thủ bên bờ phải lọt xuống sông. Đại Úy
CốVấn Rey Smith sợ xanh mặt và được cố vấn Sư Đoàn cho biết là Phi công cứ tưởng
cầu Bến Đá là cầu Mỹ Chánh cho nên đội bom lầm??? Thế rồi chỉ hai ngày sau từ
ngoài biển Đông, Hải Pháo 400 ly của Hạm Đội 7 lại rớt hàng chục quả vào vị trí
đóng quân của Tiểu Đoàn 2 và đào sâu một hố bom lớn ngay bên cạnh hầm của Tiểu
Đoàn Trưởng sát Nhà Thờ Mỹ Chánh. Đại Úy CốVấn Smith sợ xanh cả máu mặt cứ tưởng
sẽ bị Anh Năm gơ gậy lên đầu nhưng chẳng thấy Anh Năm nhúc nhích ǵ hết cho nên
hắn ta lại vui miệng hát Quốc Ca Việt Nam và T́nh khúc Diễm xưa của Trịnh công
Sơn... Không hiểu đă bao năm qua, Trung Tướng hồi hưu Smith c̣n nhớ lại kỷ niệm
của 32 năm về trước không?
Tôi vẫn nhớ giữa Tháng 5 khi Anh Năm chính thức bàn giao Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên
cho người Khóa 19 đàn Em Tiểu Đoàn Phó lên làm Tiểu Đoàn Trưởng. Cũng như người
Khóa đàn Em 20 Đại Úy Phạm Văn Tiền Sĩ Quan Ban 3 Lên làm Tiểu Đoàn Phó th́ tôi
cũng đă được Anh Năm nâng đỡ cho làm Sĩ Quan Ban 3 để học hỏi thêm. Nhân đây tôi
cũng xin được nhớ ơn Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc v́ nhờ sự giúp đỡ của Anh mà tôi
đă trưởng thành thật sự trong khói lửa với nhiệm vụ Đại Đội Trưởng, tôi có thể
tự ḿnh gởi bản văn trên Hệ thống Không Lực xin chiến đấu cơ của Không Quân Hải
Quân Hoa Kỳ đánh bom vào mục tiêu mà không cần Đại Úy CốVấn Carlock nữa.
Tuy nhiên đối với tôi, Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc có hai cái tật mà sau này tôi
rất mừng và nể phục Anh v́ Anh đă bỏ bớt và bỏ hẳn luôn cái thành kiến phi lư mà
Anh đă mang nó kể từ khi c̣n Thiếu Uư. Tôi không tin lời kể của một người nói về
một tân Sĩ Quan mới tốt nghiệp Á Khoa một Khóa nổi tiếng của Trường Vơ Bị lại có
thể uống rượu say khướt với người bạn rồi ôm nhau “ trang rung xuống cầu “ nhảy
xuống kênh ướt như con chuột lột??? Thế rồi sau đó chui vào "động" chị em ta ngủ
chung với Họ, bỏ Đơn Vị không chịu về với thuộc cấp???? Nhưng thực t́nh tôi thấy
Anh Năm đă nhậu quá chén vào một ngày cuối năm 1971 với Thiếu Tá CốVấn Mỹ trong
hầm chỉ huy tại căn cứ Hỏa lực Sarge với một chuyện đáng tiếc xảy ra làm Anh
chợt tỉnh. Và kể từ ngày hôm đó Anh đă thực t́nh chỉ nhậu cho say khướt rồi lặng
lẽ đi ngủ không một ai biết! Trước Vong Hồn Anh Năm ngày hôm nay, thằng em xin
cảm ơn Anh Năm đă biết nghe lẽ phải để Tự Thắng lấy ḿnh. Cái thành kiến thứ hai
mà Anh Năm bỏ được là các Vị Y Sĩ Trưởng Tiểu Đoàn. Số là khi c̣n Thiếu Uư, Anh
Năm bị thương khá nặng được tản thương về Tổng Y Viện Cộng Ḥa. Khu Ngoại Thương
không c̣n một giường trống cho nên Thiếu Úy Nguyễn Xuân Phúc và một số Thương
Binh phải nằm ngoài hành lang chờ đợi. Đến khi có một giường trống th́ Y tá hỏi
Bác Sĩ trực là nên đưa Ai vào trước. Tức th́ viên Bác Sĩ trực trả lời ngay “ Ai
thuộc Corps Medical th́ cho vào trước “. Anh Năm tuy bị thương nặng hơn một ông
Bác sĩ nhưng đành phải nằm lại ngoài hành lang! Thế là Anh mang thành kiến từ
đấy mà giận lấy cả giới Y Bác Sĩ cho đến ngày Anh làm Tiểu Đoàn Trưởng . Quả
thực Anh Năm đă căm thù luận điệu quá kỳ thị của một Đốc tờ Gian Y kiêm ác mẫu
nào đó tại Tổng Y Viện Cộng Ḥa ngày hôm đó! Đây cũng là lư do tại sao Anh Năm
Nguyễn Xuân Phúc đă công khai đối xử “ không đẹp “ với tất cả các Bác Sĩ đă
không may là Y Sĩ Trưởng của Tiểu Đoàn. Thí dụ như Bác Sĩ Phương trong cuộc hành
quân Hạ Lào đă không được tưởng thưởng ǵ hơn lại c̣n bị phạt 15 ngày trọng cấm
v́ lư đó vắng mặt bất hợp pháp! Sau đó Bác Sĩ Phuơng đă phải thuyên chuyển về
Quân Y Viện Phan Thanh Giản Cần Thơ...Cho đến khi Bác Sĩ Hồng râu về thay thế.
Nhờ là Dân Bắc với tính t́nh hiền lành cởi mở, hiếu khách lại thêm hàng hai
trong nhiệm vụ tải thương và biết lễ độ tôn trọng Thượng cấp. Hơn nữa nhờ phước
đức Ông Bà để lại cho nên Bác Sĩ Hồng râu đă làm thay đổi con tim và Khối óc của
Anh Năm. Kể từ đó Anh Năm không c̣n ghét bỏ Y Sĩ Trưởng nữa và Bác Sĩ Hồng Râu
thường xuyên được Anh Năm mời hợp, mời nhậu... khi cần.
Tôi không muốn đề cập đến “ thiên tài Quân Sử “ của Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc mà
nhiều người đă hết lời ca ngợi! Tôi chỉ xin nhắc nhở lại một thời kỷ niệm với
Anh Năm, với Thái Dương, với Robert Lửa, với 216 Trung Tá Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu
Đoàn 2 Trâu Điên Thủy Quân Lục Chiến Nguyễn Xuân Phúc mà tôi đă từng được hân
hạnh phục vụ dưới quyền Anh Năm qua các nhiệm vụ Trung Đội Trưởng Trung Đội 16/
Đại Đội 1, Đại Đội Phó Đại Đội 5, Đại Đội Trưởng Đại Đội Chú Huy, Sĩ Quan Ban 3
Tiểu Đoàn và Đại Đội Trưởng Đại Đội 1.
Nói về một Con Người th́ Ai cũng có cái tốt và cái xấu. Nhưng đối với một cấp
Chỉ Huy trong Quân Lực mà cái tốt nhiều hơn cái xấu là tư cách lắm rồi huống chi
cấp Chỉ Huy đó lại biết phục thiện như Anh Năm Nguyễn Xuân Phúc là điều thật
đáng Vinh Danh. Nhân Kỷ Niệm 39 năm Ngày Quân Lực, đàn Em xin được thắp cho Anh
Năm Nguyễn Xuân Phúc một nén hương ḷng. Xin kính cẩn nghiêng ḿnh trước Vong
Linh Anh, một Tiểu Đoàn Trưởng Trâu Điên với Tác Phong đúng đắn, Kỷ Luật Nghiêm
minh, cố gắng trong sạch, và Công Bằng khi Chỉ Huy nổi tiếng trong Binh Chủng Sư
Đoàn Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam.
West
San Jose, Ca Ngày 19 Tháng 6 năm 2004
Mũ Xanh Trâu Điên 117
Trần Văn Loan
|