|
Tôi mới chỉ vừa 19 tuổi đầu
(Quốc Việt - SBS Radio - Chương tŕnh Nhạc Chủ Đề, Thứ Bảy 19/8/2006, kỷ niệm 40 năm trận Long Tân, 1966-2006) Năm nay nước Úc nói chung, và tập thể những cựu quân nhân Úc tham chiến ở Việt Nam nói riêng, tổ chức trọng thể lễ kỷ niệm 40 năm trận đánh Long Tân, một cánh rừng cao su hẻo lánh gần căn cứ Núi Đất, bản doanh của lực lượng đặc nhiệm Úc tại Việt Nam
Chắc không cần thiết phải nhắc lại chi tiết liên quan đến trận đánh đă ghi đậm nét trong quân sử Úc, trận đánh để đời của Đại đội D tức Delta, Tiểu đoàn 6, Trung đoàn Bộ binh Úc 6th RAR chỉ với 108 quân nhân đă kháng cự và đẩy lui những đợt tấn công biễn người của 1 lực lượng hỗn hợp cả bộ đội chính quy CSBV lẫn chủ lực địa phương tới 2500 Cộng quân. Những người lính Đại đội D / TĐ 6 Bộ binh Úc , dù đa số là binh sĩ quân dịch nhưng đă thể hiện tinh thần chiến đấu quả cảm của các thế hệ trước ở những mặt trận Anzac, Tobruk, Kakadou … Thế nhưng , trái với ông cha họ, những cựu binh của đệ nhất, đệ nhị thế chiến, những người lính Úc được chính phủ liên bang, đồng minh của VNCH điều động sang Việt nam chiến đấu trợ giúp miền Nam ngăn chặn cuộc xâm lăng của chế độ Cộng sản miền Bắc, măn hạn hồi hương trở về đă hứng chịu sự ghẻ lạnh, chê bai và thậm chí cả những thóa mạ của đám đông, lúc ấy đang chịu ảnh hưởng nặng nề của phong trào phản chiến khắp nơi. Và suốt từ ngày quân đội Úc triệt thoái toàn bộ khỏi miền Nam Việt Nam vào giữa năm 1973 cho đến năm 1987 là năm có cuộc diễn hành chính thức Vinh Danh Người Về / Welcome Home, hàng chục ngàn quân nhân Úc, ngoài những tổn thương về thể chất c̣n phải gánh chịu trong ḷng những áp lực tinh thần và tâm lư nghiêm trọng. Hoàn cảnh của họ, những binh sĩ quân dịch bị gọi động viên và gửi sang tham chiến tại VN thể hiện qua bài hát "I was only 19". Hồi đó tôi mới chỉ vừa 19 tuổi, của John Schuman, bài hát đă đuợc giới cựu quân nhân Úc tham chiến tại Việt Nam mặc nhiên chọn làm bài hành khúc không chính thức của ḿnh … Và cũng phải nói thêm, chính bài hát được xem là đóng góp phần không tầm thường vào áp lực dẫn đến việc tổ chức ngày Vinh Danh Người Về Welcome Home, năm 1987 * Từ khi bài hát I Was Only Nineteen này ra đời đầu thập niên 70 đến nay, mỗi khi âm điệu và những lời lẽ đơn sơ mộc mạc nhưng mạnh mẽ như những nhát dao xoáy vào ḷng người vang lên, ít ai nghe mà không thấy cay cay nơi khoé mắt . Bà́ hát kể lại tâm sự thật của một người cựu binh Úc sang chiến đấu tại Việt nam năm anh mới chỉ vừa 19 tuổi. Hăy nghe anh kể
I WAS ONLY NINETEEN / John Schumann Tôi chỉ mới vừa 19 tuổi đầu
Mum and Dad and Denny saw the passing out parade at Puckapunyal (It was long march from cadets). The sixth battalion was the next to tour and it was me who drew the card. We did Canungra, Shoalwater before we left.
Bố mẹ tôi và em Danny ngồi xem đoàn quân diễn hành măn khoá ở Trung tâm Tuyển mộ Puckapunyal (Cái này là diễn hành măn khoá của lính thứ thiệt chứ không phải diễn hành như của Thiếu sinh quân) Kỳ này tới phiên Tiểu đoàn 6 ra hành quân và chính tôi lại là thằng đại diện cho đơn vị lên bốc trúng cái thăm đó Tụi tôi phải dự thêm khoá tác chiến trong rừng ở Canungra, đi thực tập ở căn cứ Shoalwater truớc khi lên đường
And Townsville lined the footpath as we marched down to the quay. This clipping from the paper shows us young and strong and clean. And there's me in my slouch hat with my SLR and greens. God help me, I was only nineteen.
Nguời dân Townsville đứng dọc hai bên đường nh́n đoàn quân chúng tôi đều buớc ra bến tàu Cứ coi tấm h́nh cắt trên báo này th́ thấy, bọn tôi thằng nào thằng nấy đều trẻ trung, rắn rỏi và sạch sẽ tinh tươm Thấy không, đây là chiếc nón bo, khẩu tiểu liên SLR và bộ quân phục kaki xanh Trời ơi ! Hồi đó tôi chỉ mới vừa 19 tuổi đầu
From Vung Tau, riding Chinooks, to the dust at Nui Dat, I'd been in and out of choppers now for months. But we made our tents a home, V.B. and pinups on the lockers, and an Asian orange sunset through the scrub.
Từ Vũng Tàu tụi tôi lên Chinook và bay tới căn cứ Núi Đất vào lúc sẩm tối Rồi suốt mấy tháng trời, tôi leo lên leo xuống trực thăng biết bao lần Nhưng tụi này cũng quen với cuộc sống, lấy lều làm nhà, nhậu VB, dán h́nh con gái ở truồng trên tủ quân trang Và ngắm cảnh hoàng hôn miền đất Á châu đỏ quạch trên những bụi chồi rậm rạp
And can you tell me, doctor, why I still can't get to sleep? And night time's just a jungle dark and a barking M16? And what's this rash that comes and goes, can you tell me what it means? God help me, I was only nineteen.
Bác sĩ ơi, làm ơn giải thích dùm , sao mà tôi không tài nào ngủ được? Đêm nào như đêm nấy, cứ thấy lại cảnh đêm tối trong rừng với tiếng súng M 16 gầm gừ Và những chỗ mẩn đỏ trên da, lúc nổi lúc ch́m, làm ơn nói cho tôi biết, vậy là sao? Trời ơi ! Hồi đó tôi chỉ mới vừa 19 tuổi đầu
A four week operation, when each step can mean your last one on two legs, it was a war within yourself. But you wouldn't let your mates down 'till they had you dusted off, so you closed your eyes and thought about something else.
Suốt 4 tuần hành quân mỗi buớc đi cứ như là bước cuối cùng trong đời c̣n được đi trên 2 chân Thế nên dù cả một trời dằng co, cấu xé trong ḷng Nhưng v́ không thể bỏ được đồng đội , trừ phi bị tải thuơng mới thôi Bởi thế đành nhắm mắt đi liều, và cố lái đầu óc nghĩ về chuyện khác
Then someone yelled out "Contact"', and the bloke behind me swore. We hooked in there for hours, then a God almighty roar. Frankie kicked a mine the day that mankind kicked the moon. God help me, he was going home in June.
Bất ngờ có thằng la lớn “Đụng rồi” Thằng đi sau lưng tôi chửi thề ỏm tỏi Tụi tôi dính cứng suốt 3 tiếng đồng hồ Rồi một tiếng nổ long trời lở đất Thằng Frankie đạp phải trái ḿn Đúng vào ngày loài người đặt chân lên mặt trăng Trời ơi ! Tới tháng Sáu năm đó là nó măn hạn được về rồi !
1 can still see Frankie, drinking tinnies in the Grand Hotel On a thirty-six hour rec. leave in Vung Tau. And I can still hear Frankie, lying screaming in the jungle. 'Till the morphine came and killed the bloody row
Tới giờ tôi c̣n nhớ như in cảnh thằng Frankie đứng trong khách sạn Grand Hotel nốc hết chai này tới chai khác Cái kỳ tụi tôi được đi phép Vũng Tàu 36 tiếng Và tới giờ tôi vẫn c̣n nghe tiếng nó kêu la lăn lộn trong rừng Cho tới khi ngấm thuốc morphine mới chịu im
And the Anzac legends didn't mention mud and blood and tears. And stories that my father told me never seemed quite real I caught some pieces in my back that I didn't even feel. God help me, I was only nineteen.
Những câu chuyện truyền kỳ về trận Anzac có kể ǵ về bùn sinh, máu và nuớc mắt đâu Cũng như những chuyện mà ông già tôi kể cho nghe hồi nhỏ, cứ như là chuyện tưởng tượng không thật Tôi cũng bị dính mấy miếng miểng sau lưng nhưng nào có hay biết ǵ Trời ơi! Tôi chỉ mới vừa 19 tuổi đầu!
And can you tell me, doctor, why I still can't get to sleep? And why the Channel Seven chopper chills me to my feet? And what's this rash that comes and goes, can you tell me what it means? God help me, I was only nineteen.
Bác sĩ ơi, làm ơn giải thích dùm , sao mà tới giờ tôi vẫn không tài nào ngủ được? Và cứ mỗi khi nh́n thấy chiếc trực thăng của đài truyền h́nh số 7 trên trời th́ tôi lại nổi da gà từ đầu tới cẳng Và những chỗ mẩn đỏ trên da, lúc nổi lúc ch́m, làm ơn nói cho tôi biết, vậy là sao? Trời ơi ! Hồi đó tôi chỉ mới vừa 19 tuổi đầu thôi * Đấy là câu chuyện thật của một cựu chiến binh Úc tên Mick đă kể cho người em rể của ḿnh là John Schuman về tâm sự của chính anh và đôi chân cụt của người đồng đội Frankie. Ngay sau khi nghe câu chuyện này, John Schuman đă thức trắng một đêm ghi lại một mạch nỗi xúc động của ḿnh thành lời và từ đó suốt hơn 30 năm, I was only Nineteen đă là khúc bi ca của những cựu chiến binh Úc tại Việt Nam, the Vietnam Vets. Những người như anh tân binh quân dịch Mick và Frankie lúc ấy sang Việt nam chiến đấu khi mới vừa tṛn 19 tuổi đầu. Năm nay nếu c̣n sống, họ đă xấp xỉ trên duới 60, và ít nhất, dù muộn, dù không được trọn vẹn, nhưng danh dự họ đă được phục hồi khi cả nuớc Úc, từ chính phủ đến nguời dân, đă công khai nhận lỗi là đă đối xử tệ bạc, bất công với những người chỉ thuần tuư tuân thượng lệnh, thi hành bổn phận được đất nuớc, thông qua chính quyền thời ấy giao phó. Và năm nay, ở nhiều buổi lễ trong đợt đặc biệt kỷ niệm 40 năm trận chiến Long Tân, những người cựu chiến binh VNCH đă cùng sóng bước, sát vai diễn hành với những chiến hữu đồng minh để tưởng niệm những chiến binh Úc đă nằm xuống trên đất nước Việt nam. Trong hàng, nguời ta thấy mái tóc của rất nhiều cựu chiến binh Việt Nam ấy đều đă bạc trắng . Tính từ ngày miền Nam bị bức tử, quân lực VNCH bị bẻ súng buộc ngưng chiến đấu đến nay đă hơn 30 năm, những người lính trẻ nhất vào thời điểm ấy nay cũng đă buớc vào tuổi tri thiên mệnh, c̣n đa số th́ cũng tuơng tự như Mick, như Frankie. Trong suốt 30 năm qua, hơn cả Mick, Frankie và mấy chục ngàn cựu chiến binh Úc từ Việt Nam trở về, chẳng những họ bị khinh miệt, bị đày đọa cực nhục mà ngay cả gia đ́nh, anh em , vợ con , con cháu họ cũng gánh chịu cái h́nh phạt lư lịch đến 3 đời . Cùng với hàng triệu người đă phải liều ḿnh ra đi t́m lẽ sống tự do, có nhân phẩm, biết bao nguời đă chẳng may bỏ ḿnh, xác thân vùi dập nơi đất khách quê người hoặc tan rữa trong ḷng biển cả . . . Và những người c̣n sống sót, những người lính già VNCH ấy bây giờ thế nào ?
|
||||
|
|||||