|
Viết theo hồi kư My War …Vietnam của Col. Thomas E. Campbell USMC Retired)
Tiểu đoàn 2 Thủy quân lục chiến chúng tôi trở về Sàig̣n cuối tháng 3 năm 1966. Thiếu tá Lê hằng Minh Tiểu đoàn trưởng tổ chức liên hoan, tiệc mừng chiến thắng để khao quân cho đơn vị tại hậu cứ Thủ Đức. Sau khi Sư đoàn 1 Không kỵ Hoa Kỳ rời vùng hoạt động, cộng sản có ư định tấn công chiếm cứ tỉnh B́nh Định. Nhưng chúng đă bị các đơn vị thuộc Chiến đoàn A Thủy quân lục chiến, trong đó có tiểu đoàn 2 TQLC đă đập tan cuồng vọng của địch quân tại khu vực Bồng Sơn. Để tưởng thưởng công trạng, Tư lệnh Quân đoàn II, ngoài việc ân thưởng huy chương chiến công, đă trao tặng một số tiền thưởng cho các đơn vị TQLC để khao quân. Trung tá Nguyễn thành Yên mà anh em TQLC thường gọi là Ông già Đầu Bạc, Chiến đoàn trưởng Chiến đoàn A TQLC đă chia đều số tiền cho các đơn vị tham dự hành quân với chiến đoàn. Khác biệt với một vài đơn vị thuộc các binh chủng khác, khi được cấp trên trao tiền thưởng để khao quân, th́ cấp chỉ huy chia tiền không minh bạch, khiến tinh thân chiến đấu của binh sĩ sút giảm, v́ họ nghĩ rằng ḿnh là những người trực tiếp chiến đấu và hy sinh tính mạng ngoài chiến trường. Các cấp chỉ huy Cọp Biển chia tiền công khai và dùng vào lợi ích cho đơn vị. Thiếu tá John Hopkins ( Big John) cố vấn trưởng Tiểu đoàn 2 TQLC và tôi (Đại úy Thomas E. Campbell) cố vấn phó vào văn pḥng trao tặng hai chai rượu “Chivas Regal”, hai cây thuốc “Salem” cho Thiếu tá Lê hằng Minh tiểu đoàn trưởng, như một cám ơn về những đối xử lịch sự và tiếp đăi chúng tôi trong lúc hành quân. Quân đội Việt Nam Cộng Ḥa c̣n giử một ít truyền thống cũ của quân đội Pháp, họ thường mang huy chương khi mặc chiến phục rằn ri. Trên ngực của thiếu tá Minh đỏ chói và lấp lánh ba hàng huy chương, Thượng sĩ Chơn cũng vậy. Chúng tôi cùng đi đến hội trường để dự tiệc khao quân. Dáng đi của Minh theo kiểu đi diễn hành của quân đội Pháp, đầu ngẩn lên, chân rảo bước, ngang qua sân tập cơ bản thao diển của tiểu đoàn, hướng về hội trường rộng lớn, lợp bằng những tấm “tôle”, được các cây dừa có tàn lá rậm rạp che mát, nằm về hướng Đông của doanh trại. Có tiếng hô lớn - Vào hàng…Phắc! Khoảng 500 quân nhân đầu để trần, đứng trong tư thế nghiêm dọc theo hai bên các dăy bàn dài, chứa đầy những chai bia và nước ngọt. Không khí yên lặng khi Thiếu tá Minh bước vào hội trường ung dung tiến đến bàn phía trước, nơi đang có quí vị như Đại úy Tiểu đoàn phó, Sĩ quan hành quân huấn luyện, năm Đại đội trưởng, hai Cố vấn là Big John và tôi. Ngừng một chút. thiếu tá Minh nói lớn thật chậm và âm điệu nghiêm trang - Chào tất cả anh em! Những chiến sĩ can đảm và trung thành! Chào tay theo cung cách quân đội Pháp, Thiếu tá Minh ra lệnh - Anh em ngồi xuống! Chúng ta bắt đầu thưởng thức các món ăn và thức uống thoải mái để mừng chiến thắng của đơn vị chúng ta vừa qua! Sĩ quan phụ trách tổ chức buổi tiệc hô lớn - Ngồi… xuống! Mọi người đều ngồi xuống, ngoại trừ những người phục vụ việc rót bia cũng như theo các yêu cầu của anh em. Những đối thoại bắt đầu nổ vang như pháo, vui vẻ, náo nhiệt. Nhân viên hỏa đầu vụ (nhà bếp) và những người phục vụ được thuê cho buổi tiệc đi tới lui, dọc theo những dăy bàn, đem đến những mâm thức ăn đủ loại. Một buổi tiệc thật thịnh soạn và đầy đủ. Đây là lần đầu đầu tiên, tôi thấy toàn thể tiểu đoàn tụ hợp lại với nhau. Các Cọp Biển ngồi đối diện với nhau, một số c̣n rất trẻ, đa số tṛn 19 hoặc 20 tuổi, cũng có một số ít 35 tuổi hay lớn hơn. tất cà đều hớt tóc ngắn và đeo huy chương. Phần đông nhửng quân nhân trẻ không có huy chương, rất nể nang, kính phục các “đàn anh” thâm niên. Bảng tên vải màu tím nằm trên túi áo bên phải Về sau tôi mới t́m hiểu thêm và được biết trong số đông, họ có bà con liên hệ với nhau như cha và con, chú bác và anh em. Như tôi đă từng nói, TQLC Việt Nam họ làm việc theo thực tiễn, không phải để tŕnh diễn phô trương, cũng không v́ ràng buộc theo qui tắc, hoặc những giáo điều mà họ không đặt hết tin tưởng. Ngoài mặt trận, một hạ sĩ quan lớn tuổi, xử dụng một loại súng bắn tự động, v́ lư do anh ta xử dụng thành thạo loại vũ khí này. Anh cũng sẽ thấy một trung sĩ 35 tuổi, mang khẩu trung liên BAR hoặc một khẩu đại liên A.4, hoặc ṇng súng cối 81 ly. Cũng giống như TQLC Hoa Kỳ họ mang vũ khí không phân biệt theo cấp bậc. Thiếu tá Minh đứng dậy, giơ một tay lên để ra hiệu im lặng, cả hội trường không tiếng động, mọi người hướng nh́n vị tiểu đoàn trưởng, ông đang cầm hai chai rượu mà chúng tôi mang đến, tháo bung nút chai và vất ra xa rồi chuyền mỗi chai rượu cho một bên dăy bàn giữa tiếng reo ḥ hoan hô của anh em Trâu Điên. Minh cũng chuyền hai “tút” thuốc Salem mà chúng tôi đă biếu tặng. Khói thuốc Salem tỏa rộng trong pḥng cùng lúc những ngụm rượu “Scotch Whiskey” làm cạn lần. Chỉ có một người không tham dự vào bàn tiệc, Thượng sĩ Chơn túc trực đàng sau ghế của Minh, hút không ngừng thuốc lá xanh đậm của Pháp “Gauloise Blue”, đôi mắt luôn di động, quan sát, chờ đợi, đợi chờ, không ǵ lọt qua khỏi ánh mắt của Chơn. Khoảng ba giờ chiều, toàn thể các Trâu Điên hoặc “ngà ngà”, hay “xĩn xĩn”, một số đi ra ngoài.. Những người đi ra ngoài, được các bạn bè trong tiểu đội d́u đi săn sóc… Có người nằm dài trên bàn ăn, không nhúc nhích, như “chết rồi”. Hai tay choàng chéo lên ngực, những người khác th́ vẫn tiếp tục chuyện tṛ, đùa giỡn, xem như mọi việc xảy ra chung quanh là việc b́nh thường. Chơn đặt một chiếc ghế trên mặt bàn đầu, trước mặt Minh rồi đem cây Tây ban cầm cũ nhưng rất đẹp. Minh bước lên mặt bàn và ngồi xuống chiếc ghế. Hội trường trở nên im lặng, và Minh khởi sự dạo đàn, một kiệt tác “Flamenco”. Anh lính cận vệ chuyển chai rượu “Scotch” c̣n lưng một phần tư chai, Minh cầm lấy, tu một hơi dài và bắt đầu tập trung đánh đàn. Không khí im lặng chỉ nghe âm thanh điệu nhạc “Flamenco” với âm điệu cổ truyền Việt Nam và kết thúc bằng những bài hát “đồng quê” Mỹ Quốc cùng những bản nhạc Tây Phương….Khi Minh dứt tiếng đàn, tất cả tiểu đoàn đứng dậy và vỗ tay hoan hô! Minh là một người tài hoa mà tôi chưa hề gặp từ trước. Tôi là người ngoại quốc chỉ nói “lỏm bỏm” được vài tiếng Việt Nam, c̣n họ cũng chỉ nói được vài tiếng Mỹ, họ và chúng tôi hoàn toàn khác nhau, ngoại trừ họ và chúng tôi đều là Thủy Quân Lục Chiến. Sự kiện họ và chúng tôi đều là Thủy Quân Lục Chiến, và cùng chung đối diện với hiểm nguy ngoài mặt trận, cũng đủ mang lại cho họ và chúng tôi gần gũi nhau hơn. Đó là Tiểu Đoàn của tôi, và tôi vẫn hảnh diện về những người bạn thân yêu đó. Tôi là một thành viên của Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam, Tiểu đoàn 2 Trâu Điên
MX Sàig̣n
|
||||||
|
|||||||