Lời Cảm Ơn
Muộn Màng
MX Mai Văn Tấn
Cuộc bảo vệ Tự Do cho miền Nam chống lại sự xâm lược của CSBV cũng
như lực lượng Ðệ Tam CS quốc tế đứng đầu là Liên Xô và Trung Cộng vô
cùng quyết liệt.
Chúng ta đã chứng tỏ sự chiến đấu anh dũng, hào hùng của quân dân
miền Nam với sự hy sinh vô bờ bến.
Ðến ngày hôm nay hậu qủa vẫn còn, biết bao TPB sống lam lũ ở quê
nhà, âm thầm nhục nhã dưới một chế độ tàn bạo và hận thù. Qua cuộc
di tản ồ ạt, gần ba triệu người sống rải rác khắp năm châu. Cuộc
chiến có thể nói là chưa chấm dứt vẫn còn âm ỉ dưới một hình thức
khác.

Song song cuộc chiến đấu anh dũng của quân dân ta bên cạnh còn có
quân đội đồng minh giúp đỡ và yểm trợ như Thái Lan, Úc,
Tân Tây Lan, Phi Luật
Tân, Ðại Hàn v.v… và nhất là quân đội Hoa Kỳ. Ngoài các Sư đoàn
TQLC, Bộ Binh, Không Kỵ, các đơn vị ta còn có hệ thống cố vấn theo
sát tình hình và giúp đỡ ta về hỏa lực yểm trợ khi cần như không
quân chiến thuật, không quân chiến lược và hải pháo cũng như tiếp tế
và tản thương. Các cố vần Hoa Kỳ ở bên cạnh ta từ cấp Tiểu Ðoàn đối
với các đơn vị Tổng trừ bị như Nhẩy Dù, TQLC, có lúc đến cấp Ðại
Ðội. Cho nên họ cũng hy sinh và chịu đựng gian khổ giống như các đơn
vị của QLVNCH. Theo danh sách của đoàn cố vấn TQLC Hoa Kỳ có 476 sĩ
quan và 36 HSQ và Binh sĩ luân phiên phục vụ trong binh chủng TQLCVN
với nhiệm vụ cố vấn và huấn luyện các đơn vị trong thời gian cuộc
chiến ở VN. Sĩ Quan cố vấnTQLC Hoa Kỳ cuối cùng rời VN năm 1972 là
Trung Tá Gerald. H Turley. Về Hoa Kỳ ông được thăng cấp Ðại tá và
đảm nhiệm chức vụ Phụ tá Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ.
Danh sách này được cập nhật đến ngày 4/26/2003. Ai cũng có thể liên
lạc số điện thoại ( 703) 971-5933 để tìm hiểu thêm chi tiết.
Quân Lực VNCH xuất phát từ nhân dân của một nước nghèo, chậm phát
triển quen chịu đưng gian khổ và khí hậu nóng bức quanh năm của vùng
nhiệt đới. Những khu vực đồng lầy, sông rạch chằng chịt ở Quân khu 4
như Chương Thiện, Cần Thơ. Mỹ Tho, Bến Tre… Khu vực cao nguyên hiểm
trở ở Quân khu 2 như Pleiku, Kontum, Quảng Ðức, Phú Bổn, Ban Mê
Thuột.
Khu vực khô cằn sỏi đá ở Quân khu 1 như Quảng Trị, Thừa Thiên, Quảng
Nam Quảng Ngãi. Khu vực giáp giới với hành lang xâm nhập của quân
CSBC ổ Quân khu 3 như Bình Long, Phước Long, An Lộc Tây Ninh.
Quân lực Hoa Kỳ xuất phát từ nhân dân có mức sống cao nhất thế giới,
cũng như số một về văn minh tiến bộ khoa học kỹ thuật, không quen
chịu đưng gian khổ như chúng ta. Họ phải chịu đưng vượt quá mức độ
cố gắng của chúng ta rất nhiều. Sự ăn uống của họ cũng khác xa chúng
ta vì quen hưởng thụ ở một nước giầu có.
Nhớ lại lúc hành quân ở vùng Ô Môn, Thới Lai thuộc tỉnh Cần thơ. Khi
lội qua khu đầm lầy hay mương rạch đầy lục bình và rong rêu làm họ
ngứa ngái quá sức chịu đưng. Qua được bờ bên kia, họ cởi phăng quần
áo giầy vớ để cho đỡ ngứa. Nhìn vào cảnh tượng đó làm ta rất xúc
động cũng như thương mến họ. Vì đâu họ phải xa gia đình và quê hương
đến những nơi xa xôi như thế. Với quan niệm hoàn toàn không nói đến
chính trị của chính trường Mỹ lúc bấy giờ, chỉ muốn vinh danh sự
gian khổ và hy sinh của họ giúp ta bảo vệ Tự Do miền Nam VN về quân
sự. Suốt cuộc chiến họ hy sinh hàng chục vạn người, không kể đến số
TPB phải sống vào trợ cấp xã hội đến ngày hôm nay. Chúng ta những
người còn sống sót sau cuộc chiến không bao giờ quên công lao đó và
luôn luôn nhớ ơn họ. Họ hy sinh chịu đựng gian khổ và chiến đấu trên
đất nước không phải quốc gia của họ, giúp đỡ nhân dân không phải
đồng bào ruột thịt của họ. Dưới cái nhìn thuần túy về mặt quân sự,
ta thấy được sự hy sinh của họ cho nhân dân miền Nam VN qúa vĩ đại.
Năm 1964 Thiếu Tá Donald E Koeper trong lúc thi hành nhiệm vụ đã hy
sinh anh dũng và được chính phủ Hoa Kỳ truy tặng Huy chương Navy
Cross.
Năm 1966 Ðại Ùy Cố vấn TÐ5/TQLC Thomas Kennedy đã hy sinh tại Mộ Ðức
Quảng Ngãi cùng với Thiếu Tá Dương Hạnh Phước TÐT. Cũng năm đó
TÐ2/TQLC bị phục kích ở cây số 17 trên đường từ Huế ra Quảng Trị.
Trung Tá Lê Hằng Minh TÐT tử trận, Ðại Úy Thomas E Campbell Cố vấn
trưởng Tiểu Ðoàn bị thương. Thiếu Tướng Lê Nguyên Khang đã ân thưởng
ADBT cho Ðại Úy Campbell và Trung Úy Gary Carlson cố vấn phó TÐ. Về
Mỹ Ðại Úy Campbell lần lượt thăng cấp Ðại Tá làm Trung Ðoàn Trưởng,
hiện nay giải ngũ và là giảng viên môn Lãnh Ðạo Chỉ Huy tại trường
Ðại Học ở Dallas, Texas. Ở Việt nam sau khi mãn hạn phuc vụ, không
màng nguy hiểm cũng như gian khổ , Ðại Úy Campbell tình nguyện ở lại
phục vụ thêm 2 nhiệm kỳ. Ðiều này đã nói lên sự chính nghiã của cuộc
chiến và sự chiến đấu anh dũng của nhân dân ta.
Năm 1969, Thiếu Tá John Sheehan cố vấn TÐ2 đã sốt sắng và nhanh nhẹn
tản thương Trung Tá Ngô Văn Ðịnh TÐT/TÐ2 bị thương nặng ở U Minh ra
tầu bệnh viện ngoài khơi hải phận VN. Về Mỹ ông lần lượt thăng cấp
đến Ðại Tướng. Ðại Tướng Sheehan gợi lên nhiều kỷ niệm, trong thư
gửi cho Ðại Tá Ðịnh có đoạn viết… Tôi vẫn còn giữ mảnh đạn B40 đã
gây thương tích cho anh, Tôi sẽ gửi tặng cho anh nếu anh muốn.
Năm 1971 Ðại Úy Ray Smith cố vấn cánh B /TÐ6 tại căn cứ Ba Hô tỉnh
Quảng Trị. Bị VC tấn công và pháo kích dữ dội phải di tản ra khỏi
căn cứ, ông đã góp công nhiều để mang theo được tất cả thương binh
ra khỏi căn cứ trong tình hình rất là nguy hiểm. Sau trận này ông
đươc Tổng Thống Hoa Kỳ ân thưởng Navy Cross. Về Mỹ lần lượt ông được
thăng cấp Thiếu Tướng. Cùng năm, Ðại Úy Michael Dickey cố vấn cho
Thiếu Tá Nguyễn Văn Kim TÐT/TÐ7 hy sinh tại Quảng trị trong trận tái
chiếm Cổ Thành.
Năm 1972 trận đánh ở Ái Tử. Ðông Hà và căn cứ Pedro cố vấn LÐ258 là
Thiếu Tá John Easley. Ðại Úy Larry Livingston cố vấn trưởng TÐ1 cùng
2 ÐÐ do Ðại Úy Nghi TÐP chỉ huy làm lực lương phản công. Trên đường
trở về bi VC phục kích, Ðại Úy Ðoàn Ðức Nghi tử trận, Ðại Úy
Livingston đã giúp cánh B/TÐ1 tiêu diệt đơn vị CSBV gây cho chúng
tổn thất nặng nề. Sau trận này Ðại Úy Larry Livingston được Tổng
thống Hoa Kỳ ân thuởng huy chương Navy Cross. Về Mỹ lần lượt ông
được thăng cấp Thiếu Tướng .
Ðại Úy John W. Ripley cố vấn cho Thiếu Tá Lê Bá Bình TÐT/TÐ3, ông đã
cùng 1 số quân nhân TÐ3 cố gắng vượt bực phá sập cầu Ðông Hà, chặn
đường tiến quân của chiến xa và Bộ Binh Bắc việt có ý định tiến về
hướng Quảng trị. Ông được Tổng Thống Hoa Kỳ ân thưởng huy chương
Navy Cross.
Trong cuộc chiến lịch sử, tái chiếm Cổ thành Quảng trị, từ Cố vấn
của TÐ /BÐQ Thiếu Tá Gordon Keiser được bổ nhiệm làm cố vấn trưởng
cho LÐ258, Trong cuộc hành quân này LÐ258 có hàng chục cố vấn đặc
trách về không trợ, hải yểm v.v…
Ngày 8 tháng 9 năm 72 vào lúc 11 giờ đêm, Cố Vấn báo cho TTHQ của Lữ
Ðoàn có một phi tuần F4 có mang theo 8 qủa Smart Bomb đang bay trên
không phận, nhưng không có mục tiêu. Lữ Ðoàn muốn đánh vào nơi nào ở
Cổ Thành thì cho biết. Ðại Tá Ðịnh quyết định đánh vào góc Tây Nam
Cổ Thành. Bom đánh chính xác tạo nên một đường để các chiến sĩ TQLC
xâm nhập vào Cổ Thành góp công cho việc dứt điểm Cổ thành và ngọn cờ
vàng 3 sọc đỏ đã được TÐ3 và TÐ6 dựng lên tường thành ngày 15 tháng
9 năm 1972.
Sau chiến thắng lịch sử đó, toán Cố Vấn Sư Ðoàn và Lữ Ðoàn phối hợp
thực hiện 2 bánh sinh nhật binh chủng tháng 10 năm 1972. Chiếc bánh
sinh nhật to đến nỗi chở vừa 1 chiếc trực thăng sau khi đã bỏ tất cả
ghế ra ngoài. Ðiều này nói lên nỗi vui mừng của họ trong cái vui
mừng chung của toàn dân VN. Về Mỹ Thiếu Tá Keiser lần lượt thăng cấp
Ðại Tá giữ chức vụ Trung Ðoàn Trưởng Trung Ðoàn Ðặc Nhiệm Thủy Bộ
của Hạm Ðội Hoa Kỳ. Hiện nay đã về hưu và làm việc tại Học Viện Hải
Quân Hoa Kỳ tại Hoa Thịnh Ðốn.
Ngoài ra những cố vấn bên cạnh TQLC trong mùa hè đỏ lửa có Thiếu Tá
Boomer E Walter cố vấn cho Thiếu Tá Trần Xuân Quang TÐT/TÐ4 năm
71-72 thăng cấp Ðại Tướng, Ðại Tá Anthony Lukeman Cố vấn sau cùng
của Sư Ðoàn năm 1972 lên cấp Trung Tướng. Thiếu Tá James Beans cố
vấn cho Trung Tá Nguyễn Kim Ðễ TÐT/TÐ9 năm 72 lên Thiếu Tướng.
Tôi không bao giờ nhớ hết những cố vấn Mỹ giúp đỡ cho QLVNCH nói
chung và TQLC nói riêng. Cũng như những Cố vấn đã hy sinh trong cuộc
chiến đấu cho TỰ DO của miền nam VN. Trên đây là những trường hợp
điển hình trong muôn ngàn trường hợp các cố vấn Mỹ đã hy sinh cũng
như đã tận tình giúp đỡ QLVNCH trong suốt cuộc chiến chống cộng sản
Bắc Việt để bảo vệ tự do cho miền Nam VN. Trong thâm tâm chúng ta
cũng như toàn thể quân dân miền Nam không bao giờ quên ơn họ
Mặc dù cuộc chiến không thành công, nhưng trong tim toàn quân dân
miền Nam VN bao giờ cũng ấp ủ những chiến tích oai hùng cũng như sự
hy sinh cao cả của họ. Ngày nay đa số những quân nhân đó đã trở
thành cựu quân nhân chiến tranh Việt Nam.
Ðiều cảm mến và xúc động trước sự thật tâm của họ đến tham dự các
buổi sinh hoạt của QLVNCH cũng như các quân binh chủng. Họ phát biểu
trung thực và đầy thiện cảm với tất cả quân dân của VNCH.
Có những nơi không phải thành phố lớn như thành phố South bend, tiểu
bang Indiana, hàng năm vào khoảng tháng 6, Toà Ðô chính của thành
phố tổ chức một tuần lễ bán các loại thức ăn của các dân tộc khác
nhau và một buổi diễn hành. Năm 2000 cộng đồng người Mỹ gốc Việt sở
tại đã hân hạnh tham dự. Những cựu chiến binh Hoa Kỳ chiến tranh VN
ngạc nhiên nhìn lạị lá cờ Vàng ba sọc Ðỏ. Họ đứng nghiêm chỉnh chào
kính và nói: "Chúng tôi một thời gian đã chiến đấu dưới lá cờ này".
Thật là một niềm xúc động chan chứa tình cảm họ đã dành cho cuộc
chiến đầy tình nghiã của ta.
Tháng 5 năm 2007 nhân dịp tham dự lễ khánh thành tượng đài Việt Mỹ ở
thành phố Saint Cloud tiểu bang Minnesota. Sau phần phát biểu của
ban tổ chức, của khách danh dự được mời, Thống đốc tiểu bang
Minnesota, đến phần phát biểu của cựu quân nhân chiến tranh VN. Lời
nói xúc tích với niềm kính trọng của họ đối với cuộc chiến chánh
nghiã của ta.
Nhưng đáng tiếc cuộc chiến đã thất bại, lòng tiếc nuối vô biên đầy
ắp trong tiềm thức họ đến ngày hôm nay. Mỗi khi nhắc lại, đầu óc họ
bùng lên những nét hào hùng anh dũng của thời quá khứ xa xôi mà họ
khó có thể quên được.
Qua hơn 30 năm sau cuộc chiến, những hồ sơ bí mật đã được giải mã,
càng ngày càng làm cho dư luận của nhân dân Hoa Kỳ rõ được ý nghiã
cuộc chiến của dân tộc ta. Khác xa lúc cuộc chiến còn đang tiếp
diễn, họ bị phủ mờ bởi phong trào phản chiến, phong trào chống chiến
tranh Việt Nam. Thêm vào đó các ký giả, nhà báo cố tình làm sai lệch
ý nghiã chính đáng để đánh lừa dư luận của nhân dân Hoa Kỳ. Bao
nhiêu nguyên nhân đó cũng đủ ảnh hưởng sự kết thúc tức tưởi cuộc
chiến, một người bị bại không biết sao mình thua, người chiến thắng
không hiểu sao mình lại thắng. Ngày hôm nay sự nhận định của nhân
dân Hoa Kỳ cũng như các chính trị gia đã thấy được sự thật dù muộn
màng nhưng cũng đủ làm cho dân tộc VN an ủi phần nào. Chính phủ và
nhân dân Hoa Kỳ đã nhận thấy sự hy sinh cao cả của họ tại chiến
trường VN, thực hiện bức tường đá đen khắc tên tất cả nhưng ai hy
sinh trong cuộc chiến để vinh danh và để mọi người nhớ đến họ.
Viết lại những cảm nghĩ để vinh danh những quân nhân Hoa Kỳ tham
chiến tại VN. Thắp lại nén hương để thương tiếc và tri ân những
người đã nằm xuống cho cuộc chiến đầy chính nghiã đó. Một lúc nào đó
làm cho nhân dân Hoa Kỳ, chánh trị gia đã hối tiếc vì sự lầm lẫn ý
nghiã của chiến tranh VN cũng như quân nhân các cấp của Quân Ðội Hoa
Kỳ đã tham chiến.
Viết lại để thế hệ trẻ tìm hiểu về cuộc chiến tai VN thêm dữ kiện về
mặt quân sự, quân đội Hoa Kỳ thành tâm giúp đỡ quân dân miền Nam
chống lại sự xâm nhập của CSBV và các thế lực của cộng sản quốc tế.
Với tinh thần "Sự thật luôn luôn là sự thật" để các chiến sĩ của
Quân lực VNCH và nhân dân miền Nam VN chấp nhận và tri ơn họ.
Ðể thân nhân những người nằm xuống vì hai chữ tự do hãnh diện vì mọi
người đã hiểu sự hy sinh cao cả của thân nhân họ. Và mãi mãi đời
sau, thế hệ sau, mỗi lần đến thăm bức tường đá đen nhìn tên của thân
nhân họ với sự trân trọng và tôn kính.
(Cảm ơn ÐB Ðồ Sơn góp ý và cung cấp dữ kiện để phong phú hoá bài
viết này).
Thanksgivings 2007.
|