ÐÊM
NAY! Ðông tàn bấc lạnh...đào hoa chớm nở chốn cũ heo
may!
Lại nhớ...lại
nhớ...lại nhớ về đường xưa trường cũ chập chờn như ẩn
như hiện trong mây
Nào đâu bóng
hướng dương vàng chiều tà bâng khuâng reo gió, hàng
thông mơ hồ trong khói sương trùng trùng điệp điệp
Nào đâu Vũ
Ðình Trường ngày nào...lập lờ ánh đuốc lung linh, trầm
mặt, uy nghiêm tỉnh lặng
Lòng lại xót
xa quặn đau như cắt, gan bào ruột cắt...
Lại nhớ, lại
nhớ phút lâm hoành, nhớ thuở xuất chinh
“ Ðêm
khuya âm u ...ai thét vang, trong gió ngàn
Thông
reo vi vu ... ai khóc than, trong núi đồi
Âm vang
mãi ... não nề ... về nơi đâu ... nơi chốn ...xa ... vời.
Vọng về
đâu,... nghe xót xa ... lòng
Vọng về
đâu ... non nước ... quê hương...”
Nương lối
gió ,... âm u ... hồn tử sĩ
Dựa đường
mây ... thấp thoáng ... bóng quân hành
Trăng chở
gió ... cờ reo vui ... trước gió
Trống chiêng
rền ... vang vọng ... tiếng quân ca
Lá nghiêng
nghiêng ...rơi. Chén nghiêng nghiêng vơi ...
Chút lòng xưa
... tâm tình ... xin vắt cạn
Ơi hỡi! Bạn đời
đâu ... chốn lạ, miền xa
Nhớ mình ... nhớ
ta ... xin hãy về đây ...
·
Ôi ... Mới ngày
nào !
Tên chỉ gió, bạt
bốn phương tám hướng,
Cung dâu mềm
chưa thoả chí nam nhi
Khí phách anh
hùng thuở mới ra đi
Tung gươm bén!
Thét vang trời ... dọc ngang ...ngang dọc
Kèn thúc quân!
Trống trận khua dồn dập ...
Ðã bao phen vào
tử ... ra sinh
Ðụt pháo, xông
tên ... phá giặc, vây thành
Xông pha trận
mạc ... rong ruổi 4 vùng
Lên núi cao,
vượt đèo sâu ... heo hút gió,
Xuống đồng bằng
... qua sông nước ... mênh mang
Chẳng điều chi !
Ngăn nổi bước quan san
Chẳng điểu chi !
Mềm lòng quân tử hán
·
Thế mà ... Lòng
Trời cay nghiệt, vận nước không lường,
Than ôi ! Phút sa cơ ...đời đành thất thế
Rượu tiễn chưa
tàn, men tình chưa bén
Bỗng dưng ! Ðành
dứt gánh ... ra đi
Trừng ánh mắt,
ngửa mặt trông chiều tà rực lửa
Tay trong tay,
còn ghìm chặt kiếm trận ... thư hùng
Ðành bỏ quê
hương ... quên vòng thế tục
Bỏ lại người xưa
... bỏ bạn chung tình
·
Hỡi ôi ! Một
phút sa cơ ... một đời đành thất thế !
Mô đất lạ ...
chôn vùi thân bách chiến
Cõi sơn hà ...
lấp vội nắm xương khô
Không mộ, không
bia ... không ... lấy một nấm mồ
Không danh,
không phận ...đành thôi cần chi điều ấy
Danh hữu
danh ... mà thân vô phận
Có phận rồi
...danh tử cũng bằng không !
Trong ánh chiều
tà, giữa cõi hừng Ðông
Thân lạnh giá
... bơ vơ miền hoang dã
Ðành để người
thương ... mỏi mòn thân hoá đá,
Ôm con thơ ...
tuôn lệ tủi trong lòng
Ðã bao lần ...
mơ ước với chờ mong
Một
phút thôi ... rồi tan thành mây
gió
·
Thôi thì thôi
... bạn đã yên phần bạn
Vận nước suy
vi ... thân phận bọt bèo
Hàng thế cô
... mỗ cùng bao cô tử
Cái chết thật
dễ dàng mà sống thừa không dễ
Gác bỏ ngoài
tai ... lợi danh trần thế
Gác bỏ ngoài
tai ... cái nhục, cái vinh
Tội tình chi
mà tắm gội bao năm
Duyên trần
thế ... ba mươi rồi có lẽ
Cơm Hậu
Lê mà sắn khoai Hồ Nguyễn,
Kẻ cô
thần dưa muối cũng là ngon
Mượn hình hài
đem trả nợ nước non
Giũ sạch mối
... thăng trầm cuộc thế
Gột rửa mãi
... chưa phai mùi tục lụy
Gột rửa mãi
... chưa lành thương thế kỷ
Cơn giông
buồn, sông cách trở giòng sông
Ðược thua
cỏn nương theo vận nuớc
Ðúng sai
tùy lịch sử phán suy
Vết đạn
trong đầu, còn bào chữa làm chi
Có danh
xưng nào, đúng sai nào... là chính nghĩa
·
Thôi hẳn
thế ! Thời thế ... thôi đành thôi phải thế
Còn chút
lương tri, thâm sâu trong tận cùng ý nghĩ
Chút tâm
tình xin trang trải ... lệ vong nhân
Lấy đèn
thay trăng sao, lấy tình trắng trong thay nghĩa khí ...
Chén tình
... chén Nghĩa ... chén đời anh em,
Giọt lệ
muộn màng ... Ô hô! Nghĩa tình sâu nặng
Giọt vắn,
giọt dài ... Nhớ các bạn tri âm
·
Thôi thì
... hương hoa đạm bạc, một chút thành tâm
Miếng
đỉnh chung chẳng phụ lộc trời
Cuộc thế
có sao ... dẫu âm dương đôi ngã cũng là
Nhất nhật
đồng môn chung sở ý
Vạn dạ
chung tình tưởng cố nhân
Xưa, hỷ
nộ ái ố cùng chia
Nay, cách
biệt trời sầu đất thảm
·
Cố nhân
xưa có câu:
“Ôi nhân
sinh là thế ấy.
Như bóng
đèn, như mây nổi, như gió thổi, như chiêm bao
Ba mươi
năm hưởng thụ biết nhường nào
Vừa tỉnh
giấc ... nồi kê chưa chín”
·
Nay những
tưởng:
Ôi cuộc
thế! Thường được hơn thua thiệt
Vòng hào
quang thực giả không lường
Gặp vận
may thì khí thế
Sa mệnh
bạc đành thôi ... thôi đành thế
Ðạo thánh
hiền biết đâu ứng xử
Lẽ nhân
tình nay khác ngày xưa
Uống bao
khổ ải cho vừa
Ăn sao
qua bữa lọc lừa nợ duyên
·
Thôi thì
... Thôi ta cùng ngồi xuống đây
Chén thù
chén tạc cho khuây nỗi đời
Rượu ngon
còn bạn để mời
Tri âm
mấy thuở, khóc cười mấy khi
·
Ô hô ...
Ô hô! Thượng hưởng, thượng hưởng!
Ðêm 05 tháng
12 năm 1999
THY HOÀI
( khoá Huỳnh văn Thảo)